Cảm tác từ bài thơ "Biển sóng và bờ cát" của một người rất đặc biệt đối với tôi! Không hẳn thế mỗi lần ngưng vỗ sóng Biển vô tâm bỏ mặc cát khô bờ Có mấy lúc thủy triều xô biển cạn Lòng đại dương nhàu nát những rong rêu Biển lặng lẽ nâng niu bờ sóng nhẹ Sợ ngoài kia gió cuốn cát trôi xa Biển quạnh quẽ ôm bờ bao thế kỷ Không có bờ biến biết dựa vào đâu! Biển dậy sóng mỗi lần gieo gió bão Đau chung niềm cát trắng đang đau! Biển mòn mõi ngày con nước xuống Nhớ thiết tha những lúc hôn bờ Biển có mênh mông đi chăng nửa Không còn bờ...sóng trôi dạt về đâu! Ngày 9 tháng 3 năm 2014 Biển sóng và Bờ cát! Cát từng nghĩ vì yêu nên sóng vỗ Nhớ nồng nàn xô từng khúc quanh co Mà đâu biết ngoài kia luôn có gió Mang sóng về rồi thổi sóng đi xa Phía chân trời biển gió vẫn hát ca Cát lặng lẽ ôm bờ khô bạc tóc Sóng lại về hôn cát đầy nặng nhọc Ngủ trên bờ tung bọt trắng vô tâm Nhớ hay không sóng hứa biết bao lần? Ngàn năm nhé ngàn năm yêu cát trắng! Vẫn dật dìu bỏ quên bờ khô nắng Đại dương xa gió thủ thỉ mỗi chiều Biển hôm nay ngọn sóng lại liêu xiêu Cho rất nhiều những rạn vỡ tình yêu Và bão tố cuốn trôi bờ mòn mỏi. Không hẳn thế mỗi lần nghe biển nói Yêu rất nhiều là cho cả bờ đâu... T-H
Biển sóng và Bờ cát!
Cát từng nghĩ vì yêu nên sóng vỗ
Nhớ nồng nàn xô từng khúc quanh co
Mà đâu biết ngoài kia luôn có gió
Mang sóng về rồi thổi sóng đi xa
Phía chân trời biển gió vẫn hát ca
Cát lặng lẽ ôm bờ khô bạc tóc
Sóng lại về hôn cát đầy nặng nhọc
Ngủ trên bờ tung bọt trắng vô tâm
Nhớ hay không sóng hứa biết bao lần?
Ngàn năm nhé ngàn năm yêu cát trắng!
Vẫn dật dìu bỏ quên bờ khô nắng
Đại dương xa gió thủ thỉ mỗi chiều
Biển hôm nay ngọn sóng lại liêu xiêu
Cho rất nhiều những rạn vỡ tình yêu
Và bão tố cuốn trôi bờ mòn mỏi.
Không hẳn thế mỗi lần nghe biển nói
Yêu rất nhiều là cho cả bờ đâu...
T-H