có một con đườngmỗi ngày cứ thếtừ lúc mờ sươngđến khi chiều xuốngchán chường!có một con đườngđã từng rẻ hướngcàng đi càng vướngnên buông!có một con đường gần ngay phía trướcmà không sao bướcxa xôi vời vợicứ ngỡ chạm tớichới với....và có một con đườngkhông đầu không cuốikhông ta không ngườitận cùng không nguôi...là có!đường chung cuối đời...một thôi!(ngày 1 tháng 8, 2013)