Mỗi sợi tóc là một dòng máu đỏNuôi tóc tơ dài nên mái tóc thềMỗi sợi tóc ngắn dần theo thời thếĐể bây giờ đâu còn nửa tóc mây! Mỗi sợi tóc là một lần nhớ lạiƠn Mẹ Cha dưỡng dục lúc còn nôiTừng ngày trôi từng sợi buông lơiTừng hoài bão buồn phai theo màu tóc!Mỗi sợi tóc nối vào đời ô trọcĐường "thất tình lục dục" đảo điênĐường hư danh thực ảo bon chenĐường trần tục một vòng khổ lụy!Mỗi sợi tóc một lần hoa hé nhụyThả lênh đênh xuống những nụ tìnhRơi tan tác bao lần ta phụ rẫyNào biết đâu có lúc tóc thôi bay!Mỗi sợi tóc chia mấy lần ngang tráiSợi mong manh sanh tử luân hồiSợi sang mùa lầm lũi rẻ ngôiSợi lặng lẽ kéo hương thầm dấu kínMỗi sợi tóc là một miền câm nínMiền thâm nghiêm sợi trói vô hìnhMiền oan khiên sợi bạc phiêu linhMiền yêu dấu sợi thương còn xanh biếcMỗi sợi tóc dài cơn sầu ly biêtNgười xa người tóc cũng biết đauMỗi sợi tóc là một vòng buộc tháoBiết về đâu...ngày tóc xa nhau!!!
Mỗi sợi tóc là một dòng máu đỏNuôi tóc tơ dài nên mái tóc thềMỗi sợi tóc ngắn dần theo thời thếĐể bây giờ đâu còn nửa tóc mây! Mỗi sợi tóc là một lần nhớ lạiƠn Mẹ Cha dưỡng dục lúc còn nôiTừng ngày trôi từng sợi buông lơiTừng hoài bão buồn phai theo màu tóc!Mỗi sợi tóc nối vào đời ô trọcĐường "thất tình lục dục" đảo điênĐường hư danh thực ảo bon chenĐường trần tục một vòng khổ lụy!Mỗi sợi tóc một lần hoa hé nhụyThả lênh đênh xuống những nụ tìnhRơi tan tác bao lần ta phụ rẫyNào biết đâu có lúc tóc thôi bay!Mỗi sợi tóc chia mấy lần ngang tráiSợi mong manh sanh tử luân hồiSợi sang mùa lầm lũi rẻ ngôiSợi lặng lẽ kéo hương thầm dấu kínMỗi sợi tóc là một miền câm nínMiền thâm nghiêm sợi trói vô hìnhMiền oan khiên sợi bạc phiêu linhMiền yêu dấu sợi thương còn xanh biếcMỗi sợi tóc dài cơn sầu ly biêtNgười xa người tóc cũng biết đauMỗi sợi tóc là một vòng buộc tháoBiết về đâu...ngày tóc xa nhau!!!