Khi ta khổ là khi không muốn khócKhi ta cười là lúc chẳng thấy vuiKhi ta say là khi không muốn nhớKhi ta nhớ là lúc muốn quên đi!Khi ta tin là khi lòng ngờ vựcKiếm tìm hoài sự thật biết từ lâuKhi đã hiểu là vờ như không hiểuGiả dại khờ một kiếp cho xong!Khi ta tìm chính ta trong thinh lặng Là lúc ta muốn lẫn trốn chính mìnhVẽ lên không một vòng tròn khép kínLừa dối lòng những vọng ảo hư không!Có không không có một đời mộng mịTỉnh giấc rồi mộng có cũng là không!