Yêu là thứ cảm tình không tả nổiLà hiến dâng không một chút ngại ngầnLà hy sinh chẳng nghĩ đến thân mìnhLà cho hết và không cần nhận lại!Yêu là khiến con người thành lương thiện Bỏ hết sau lung toan tính giữa đờiCơm áo bon chen bỗng chốc xa vờiChỉ còn có tình yêu là hiện hửu!Yêu là nhớ mỏi mòn khi không gặpLà nổi khát khao được sống cận kềLà lo lắng vu vơ người ấy lỗi thềLà mê đắm làm lu mờ lý trí!Yêu là lúc có nhau rồi sợ mấtÔm siết lấy nhau vẫn thấy chưa gầnĐêm ngũ thôi nghe xa cách muôn trùngNgày không gặp, đời thôi không ánh sáng!Yêu là thế! Khổ đau và hạnh phúc!Là giọt sầu thầm chảy suốt đêm thâuLà tiếng cười vụn vỡ lúc xa nhauLà vết cắt ngàn sau còn nhức nhối!